[Mau Xuyên] Nhật Ký Luân Hồi Của Hải Yêu

Chương 27: Anh chồng quân nhân của tôi (22)



Đêm đen lặng như tờ, con xe ô tô chống đạn hịn hò bèn dừng bánh. Này là cả toà biệt thự riêng của Lôi thiếu. Tài xế cảm nhận được độ rung nhè nhẹ trong xe, lặng im tựa trán vào vô lăng không nói gì.

Không gian sau xe nóng bỏng vô cùng, cảnh tượng khiến người ta nhìn vào không nhịn được mà đỏ mặt. Thiếu nữ vắt chân qua hông nam nhân ngồi trên ghế, váy cô bị vén lên tận chiếc đùi ngọc trắng nõn. Hai tay siết chặt cổ người đàn ông, kéo gương mặt anh lại sát mình. Mũi kề mũi, mắt đối mắt, hai người họ không hề ngại ngần gì mà trao nhau những nụ hôn cuồng nhiệt. Thánh Âm làm việc này mà chẳng hề có chướng ngại tâm lí gì hết. Ầy dà, khó khăn lắm mới có thể làm người, dạo chơi bốn bể. Cô ngại chi đi ăn thịt một gã đàn ông nữa chứ.

Dẫu gì bọn họ vẫn là vợ chồng.

Lưng có chút lành lạnh hư không, Vĩ Kì đã đã kéo khoá váy cô xuống mất rồi...

Thánh Âm trông cái môi anh ta bắt đầu dán lên bờ vai mình. Cô mỉm cười né tránh, bắt được tia nhìn bất mãn của Vĩ Kì. Tiểu yêu tinh câu môi cười, áp ngón tay lên đôi môi mỏng của anh: "Về nhà rồi, dừng lại đi thôi."

Tuy nói vậy, nhưng bước đến hoàn cảnh này, thì có thằng đàn ông nào dám thối lui chứ?

Vĩ Kì, anh ta cũng chỉ là một nam nhân bình thường. Hiện giờ phải chịu cảnh dục hoả đốt người, nào có cam chịu buông tay.

Bàn tay to lớn sờ đến tấm lưng trần kia, bèn ấn mạnh cô ấy vào lòng mình. Không may thay cho Hải yêu, hạ thân của cô vô tình bị cái đó của Vĩ Kì đâm nhẹ...

Thật to và ghồ ghề...

Thánh Âm nhíu mi vì hơi đau, song điều khiến cô kinh hãi chính là độ cứng phồng khủng khiếp của "nó".

Dở thật, đây là kích thước ma quỷ gì đấy?

Hải yêu, giọng điệu của cô ấy gì mà cứ như đã chứng kiến nhiều cái đó rồi ấy.

Cắn cắn liếm liếm vành tai thiếu nữ, vòng tay Vĩ Kì quá mức chặt chẽ, dường như không cho Thánh Âm cơ hội trốn thoát. Anh thổi khí vào đó, chọc cho thân thể mềm mại của người trong lòng run lên: "Âm Âm, tí nữa nhé?"

Trời ạ! Vĩ Kì mặt đơ ơi! Anh ta dù đang nói lời đường mật dụ dỗ nhưng sao vẫn tích chữ như vàng thế?

Tí nữa làm gì?

Vào nhà xem phim "Chúng tôi đơn giản là gấu" à?

Trong đầu Thánh Âm âm thầm chê bai cách ăn nói hũ nút của người đàn ông này. Tên đã lên dây, súng đã lên nòng...

Lỡ cưỡi lên lưng hổ rồi thì...đành phải chiều ý nó vậy

Chưa kể Vĩ Kì có cơ bụng tám múi điên đảo thần sầu, riêng cả cái gương mặt của anh ta đã đẹp đến độ thần ghen quỷ ghét rồi. Anh ta lại là một băng nam chính hiệu, lần đầu của ảnh cho cô là quá hợp lý còn gì. Một kiếp luân hồi sa đoạ này mà không chơi gã đàn ông như vậy một lần...

Thì quá đáng tiếc.

Thánh Âm phóng điện vào thẳng mắt anh, chụt nhẹ vào gò má nam nhân. Ngón tay xinh xắn kia khẽ chọt chọt vào cái vào múi sầu riêng bị hở nhẹ: "Trong xe tuy rất kích thích, nhưng trên giường mới khiến lần đầu của em không khó chịu. Chúng ta lên phòng nhé."

Vị trí tiểu yêu tinh thọt...rất dễ khiến người đàn ông này phát điên.

Trong đáy mắt đen thẫm của Vĩ Kì như thể phảng phất những tia sáng sinh động...

Không trong xe cũng được, thế thì đôi ta lăn tới giường.

Âm Âm mà không đồng ý, thì...anh ta đành phải cưỡng ép.

Nhưng em ấy đồng ý rồi, anh cũng không muốn đụng tới phương pháp đê tiện này.

...

Bước chân vô cửa biệt thự, điều đầu tiên Thánh Âm muốn làm không phải là đi vào phòng ngủ "cun cút" với Vĩ Kì...

Mà là đi tẩy trang, rửa mặt, tắm rửa các thứ đã.

Hời, đàn ông với đàn bà từ cổ chí kim suy nghĩ có ăn khớp nhau bao giờ đâu? Thánh Âm muốn tẩy trang không có nghĩa là Vĩ Kì cũng muốn tẩy trang theo. Điều duy nhất đang bay nhảy trong não anh là làm thế nào để khiến cho cái túp lều nhỏ giữa hai chân mình xẹp xuống.

Thánh Âm nhìn vẻ mặt nghiêm túc đạo mạo của anh, rồi lại nhìn xuống Tiểu Vĩ Kì vẫn đang dương lều nọ, khẽ cảm thán một câu: "Mặt người dạ thú."

Hai người họ đi vô phòng khách, Thánh Âm ném hết túi xách đồ đạc các thứ lên bàn ăn. Không nói hai lời nhanh nhảu chạy lên tầng, đã vậy còn giơ cái giọng điệu tinh nghịch nói vọng xuống: "Em đợi anh trên tầng nha."

Tiểu yêu tinh sẽ không nói là mình tắt hứng rồi đâu.

Vĩ Kì đương nhiên là...cũng chạy ngay theo lên tầng. Nhớ lại viễn cảnh nữ nhân banh hai chân cưỡi lên bụng mình, gương mặt lả lơi câu nhân chết người. Anh thầm suy nghĩ coi tí nữa lên mạnh tay hay nhẹ tay đây.

Ồ, anh muốn nghe giọng điệu khóc lóc cầu xin rên rỉ đó. Đây không phải lần đầu Vĩ Kì ảo tưởng quá đà cùng những cơn mộng tinh về cô ấy. Nhưng anh vẫn luôn che giấu bản thân, sử dụng cái mặt không cảm xúc mà đánh lừa tiểu yêu tinh.

Chẳng có một nam nhân nào sống chung với cô gái xinh đẹp ngày ngày mà không sinh ra mộng tưởng cả.

Tiểu yêu tinh à...

Vĩ Kì bước chân dần dần lên tầng hai, vừa nhấc từng bước chân, vừa đăm chiêu nghiền ngẫm...

Tiểu yêu tinh...biệt danh này rất hợp với Âm Âm.