Hạ Cơ

Quyển 3 - Chương 12



Âm thanh của Hạ Cát mang theo tiếng khóc nức nở, nghe thật sự rất đáng thương.

"Anh không có cùng cô ta thuê phòng, anh thấy cô ta say, nên mới đỡ cô ta đi lên. Ai biết vừa vào cửa cô ta liền cởi quần áo, khiến anh bị dọa sợ ra." Sở Bách giải thích những chuyện xảy ra.

Hạ Cát bán tín bán nghi nhìn anh.

Nhìn thấy Hạ Cát rốt cuộc cũng có phản ứng. Sở Bách lại vội vàng bảo đảm, "Anh từ đầu đến cuối chỉ có một người là em, về sau cũng như vậy. Lại nói em mê hồn như thế, anh làm sao còn có khả năng coi trọng người khác." Vẻ mặt Sở Bách nói nghiêm túc.

Hai người giải thích xong không hề cố kỵ ở trước mặt Trần Mẫn diễn cảnh ân ái. Sở Bách liền lôi kéo Hạ Cát về nhà. Trước khi đi, Hạ Cát ném cho Trần Mẫn một ánh mắt. Trong ánh mắt có khinh thường, cũng có khiêu khích.

Chặt đứt con đường này của Trần Mẫn, cô ta sẽ khó có cơ hội tiếp cận Sở Bách.

Khách sạn giăng đèn kết hoa, rực rỡ. Bởi vì cha mẹ hai nhà Sở Hạ đều tương đối truyền thống. Cho dù đính hôn, cũng là kiểu Trung Quốc. Hạ Cát mặc quần áo cô dâu mới, cùng với Sở Bách cùng nhau hướng khách mời kính rượu. Ngập tràn không khí vui mừng. Trần Mẫn bị Sở Bách cho người ngăn ở ngoài cửa, vì anh biết là Hạ Cát sẽ không vui.

Hôm nay là ngày quan trọng của Hạ Cát, anh không hy vọng có bất kì người nào làm hỏng tâm tình của cô, mặc dù anh và Trần Mẫn cũng không có cái gì, nhưng ở thời điểm này, vẫn nên quyết tuyệt.

Trần Mẫn đồng thời cũng nhận được đơn đuổi việc của công ty, lý do là trong lúc công tác không làm việc đàng hoàng, chưa hoàn thành nhiệm vụ công việc. Bị đuổi như vậy Trần Mẫn tất nhiên là không cam lòng, đi tìm Sở Bách để lý luận. Sở Bách cho người giám định tới, đem lý do liệt kê ra. Mặc kệ có hay không có, anh cũng không nghĩ sẽ để Trần Mẫn ở lại bên người anh làm ra việc xấu gì.

Sau buổi lễ Sở Bách rốt cuộc cũng có thể đem vợ của mình về nhà. Tuy rằng mẹ Sở rất thích Hạ Cát, nhưng Sở Bách không nghĩ sẽ để hai người ở cùng với nhau. Chung đụng lâu, khó tránh khỏi sinh ra mâu thuẫn. Sở Bách ở bên ngoài mua một căn nhà, không lớn, nhưng cũng đủ để hai người ở.

Hạ Cát bị khách khứa chúc rượu khiến mặt đỏ ửng một mảnh. Thần trí Sở Bách còn thanh tỉnh, nhưng mà nhìn người khác cũng có chút chóng mặt.

Đêm động phòng hoa chúc, một khắc xuân tiêu đáng giá ngàn vàng, Sở Bách không nghĩ sẽ lãng phí. Hạ Cát đã nằm ở trên giường. Sở Bách cởi cà vạt của mình, nút áo cuối cùng cũng cởi ra. Anh không nói nhiều liền nằm ở trên người Hạ Cát.

Hai làn môi giao nhau, đầu tiên Sở Bách cảm thụ xúc cảm mềm mại của đối phương, tiếp theo liền đem đầu lưỡi thăm dò vào trong miệng của cô. Đầu lưỡi bị Sở Bách hàm chứa trong miệng liếm láp. Hạ Cát được hầu hạ mà trong miệng cũng hừ hừ theo.

Trên tay cũng không thỏa mãn, tại hạ thân quyến rũ phập phồng vuốt ve đi lên. Hôm nay Hạ Cát mặc một bộ quần áo nhiều nút thắt, Sở Bách cọ xát một hồi vẫn chưa cởi bỏ được, hai tay chỉ có thể xé ra, cơ thể mỹ miều bên trong hết thảy liền lộ ra với người trước mặt.

Không vài phút, Sở Bách liền đem quần áo hai người xé tan tác rơi rớt.

Cơ thể trần truồng dán vào nhau, hai người không hẹn mà phát ra một tiếng rên nhẹ. Thân thể phía trên cứng rắn hùng tráng, lửa nóng toàn thân, phía dưới, mềm mại trơn mềm. Hai người hận không thể dựa vào càng gần, tới lấp đầy khuyết điểm sinh mệnh đối phương.

Hai người chưa kết hôn đã trải qua trái cấm, đối với thân thể của đối phương cũng coi như quen thuộc. Hạ Cát ôm lấy cổ của người trước mặt, theo phần lưng cường tráng, theo mỗi một khối cơ bắp, vuốt ve đi xuống.

Sở Bách cũng rất thoải mái, đôi tay xấu xa ở trên người Hạ Cát vuốt ve. Anh rất yêu thích cái đỉnh cao ngất ở trước ngực này.

- -----------------------@---------------------

Cà Pháo: xin lỗi mn vì bây giờ mới đăng truyện đc, thời gian qua mình bận quá, k có thời gian edit đc. Nên truyện ra lâu, mong mn thông cảm 😢