Tống Càn thở dài, xua xua tay, "Nào có, đứa nhỏ này ở trường học là chuyên gia gây chuyện, cái mặt già này của tôi đều bị hắn làm mất hết!"
"Là con trai, tuổi dậy thì phản nghịch là bình thường." Phong Hoài trả lời.
Tống Dập đứng ở một bên không chút để ý mà nghe.
Thương nghiệp nịnh nọt lẫn nhau, loại này hắn sớm đã nghe chán.
Không thú vị.
Tống Dập ngẩng đầu, đột nhiên chú ý tới cô gái phía sau Phong Hoài.
Nhìn kỹ, Tống Dập nháy mắt đơ ra.
Cô...Co ta sao lại ở đây?
Con ngươi Tống Dập trừng lớn, mày nhăn thành một đoàn.
Phong Thiển lười để ý đến hắn.
Vừa lúc Tống Càn hướng Tống Dập giới thiệu: "Tiểu Dập, vị này chính là con gái của Phong bá bá, Phong Thiển. Mau đi nhận thức, các ngươi là bạn cùng lứa tuổi hẳn là có thể tán gẫu rồi."
Khóe miệng Tống Dập co giật một chút.
Nhận thức.
Bọn họ mà cần nhận thức à!
Quả thực là...... Không đánh không quen nhau!
Tống Dập là sợ Phong Thiển.
Đứa con gái này có thể đánh nhau giỏi!
Càng đáng sợ chính là, cô cư nhiên là con gái của Phong Hoài - Phong gia gia chủ!
Tống Dập ngượng ngùng xoắn xít, không dám tiến lên.
Phong Thiển nhìn hắn một cái.
Không muốn phản ứng.
____
Phong Thiển vốn là muốn mang Kỷ Miên cùng đi đến đây, ai biết Kỷ Miên thế nhưng không ở biệt thự.
Phong Thiển đành phải tự mình đi trước.
Chiều nay, Kỷ Miên nhận được điện thoại của cha Kỷ, bà nôi của hắn qua đời.
Kỷ Miên là huyết mạch của Kỷ gia, không thể không trở lại.