Bá Tổng Cầu Tôi Lừa Gạt Tình Cảm Của Hắn

Chương 3: Giới Fans



Edit: Dưa Hấu

________________________

Búp bê Lạc từ trong túi xách nhảy ra ngoài, Trì Oánh lấy cớ đi vệ sinh đem hắn mang đi.

"Thế nào, cô ấy như vậy, có phải tôi có vẻ siêu cấp vô địch đáng yêu hay không?" Trì Oánh cười hì hì xách đầu búp bê Lạc rồi hỏi.

Búp bê Lạc hầm hừ mà nói: "Ai nói ông đây là đệ đệ? Mẹ nó đúng là tin vịt! Ông đây muốn cho luật sư khởi tố bọn họ!"

Trì Oánh chậm rì rì mà nói: "Cái này có chút khó khăn, muốn chứng minh người ta tung tin vịt, anh cần phải lấy ra chứng cứ chứng minh cho người ta xem......"

Búp bê Lạc: "......"

Trì Oánh: "Hơn nữa bây giờ anh căn bản là không có......"

Tạo hình của búp bê vải rất đơn giản, ngay cả ngón tay còn không có, chớ đừng nói tới...... thứ khác.

Búp bê Lạc: "......"

Một lát sau, búp bê Lạc rốt cuộc mở miệng một lần nữa, "Bởi vậy mới nói vật họp theo loài, bởi vì cô không đáng yêu, bạn bè của cô mới có thể không đáng yêu như vậy. Tôi đã từng gặp nhiều cô gái đều là vô cùng ưu nhã ôn nhu, các người chẳng qua là trường hợp đặc biệt! Nhất định là như vậy!"

Trì Oánh nhún vai, "Thôi đi, các cô gái đó ở trước mặt anh toàn là ngụy trang thành như vậy, chẳng qua là bởi vì anh có tiền, muốn cho anh có ấn tượng tốt thôi, anh gặp qua cô gái nào với dáng vẻ chân thật chưa?"

Đang lúc nói chuyện, một cô gái vừa mới đi vệ sinh ra tới bồn rửa tay có chút tò mò nhìn về phía Trì Oánh liếc mắt một cái, sau đó nhẹ nhàng thở ra, "Tôi cho rằng cô đang nói chuyện với ai...... Đây là cái đồ chơi đặt làm có công nghệ bí mật đúng không? Một người bạn của tôi cũng mua rồi, nghe nói rất đắt."

Cô gái đi lại nhìn nhìn mấy lần, khẽ nhíu mày, "Lạc Minh Dịch à......"

Trong giọng nói không che dấu được ghét bỏ.

Trì Oánh phát giác ra loại ghét bỏ này, truy hỏi: "Làm sao, cô đối với hắn có ý kiến gì sao?"

Cô gái lắc đầu, "Không có, không đời nào. Tôi là một người hâm mộ có đạo đức trong giới "fan" nữ, tuyệt đối sẽ không nói xấu thần tượng nhà cô ấy ở trước mặt người hâm mộ dẫn tới cãi nhau."

Trì Oánh cười, "Không có quan hệ gì, tôi không phải người hâm mộ của Lạc Minh Dịch, thực ra, thứ này là bạn tôi tặng làm quà sinh nhật. Người bạn kia của tôi đặc biệt soi mói, tôi cảm thấy cô ấy không có khả năng mua hàng mà người khác đã xài rồi... Nếu mà tặng cho tôi Triệu Chiếu thì tốt rồi."

Vừa mới dứt lời, cô liền cảm giác được rõ ràng búp bê Lạc được nắm trong tay bắt đầu xao động bất an, trên tay dùng thêm chút lực, mới đem hắn đè lại.

Đôi mắt cô gái đột nhiên phát sáng, giọng nói có chút kích động, "Cô...... Cô cũng là người hâm mộ Triệu Chiếu?"

Trì Oánh: "Đương nhiên, vừa đáng yêu vừa mạnh mẽ, tôi quả thực là rất thích."

Cô gái liên tục gật đầu, "Đúng đúng đúng, dáng dấp đáng yêu như vậy, nói chuyện búng ra sữa lại nũng nịu, lại là người đàn ông có cơ bụng tám múi mạnh mẽ, oa!"

Cô gái vừa nói, vừa lấy di động từ trong túi xách ra, hướng Trì Oánh vẫy vẫy tay, hạ thấp giọng, có chút thần bí mà nói: "ChỊ em tốt, tôi cho cô nhìn một chút đồ tốt! Trên mạng tìm không thấy đâu nha!"

Trì Oánh xẹt tới, một giây tiếp theo, cô thiếu chút nữa mà rít lên, "Oa, đây cũng quá mạnh đi! Cô xem anh ấy biểu cảm xấu hổ tốt chưa kìa...... Cho tôi ảnh chụp này với, chúng ta chính là chị em tốt nhất!"

Cô gái hì hì cười nói: "Quét mã QR của tôi đi, buổi họp mặt người hâm mộ lần sau cùng đi đi!"

Lúc Trì Oánh quét mã, cô gái lại nhìn thoáng qua búp bê vải Lạc Minh Dịch trong tay cô.

Cô ấy thuận miệng đánh giá một câu, "Bá đạo tổng tài trung bình loại hai này chỉ có học sinh tiểu học mới có thể thích đi? Ha ha...... Tôi còn nghe nói hắn phương diện kia không được......"

Trì Oánh đột nhiên đè lại búp bê Lạc, mới không để cho hắn bởi vì cảm xúc mất khống chế mà nhảy dựng lên.

Nàng mỉm cười gật đầu tỏ vẻ tán đồng, "Tôi cũng nghe nói."

Cô gái lại tiếp tục bát quái, "Tôi còn nghe nói hắn còn không có bạn gái, đại khái cũng là vì nguyên nhân này đi......"

Trì Oánh cảm thấy chính mình không còn giữ búp bê Lạc được nữa......

......

Trên đường trở về, búp bê Lạc vẫn cúi đầu không nhúc nhích.

Dường như là tín niệm nào đó đã sụp đổ, tam quan vỡ vụn, làm cho tinh thần đối mặt của hắn hoàn toàn tan vỡ.

"Tôi cho rằng, tất cả phụ nữ đều là xinh đẹp và ưu nhã......" Vị này đã từng là bá đạo tổng tài nhìn đời bằng góc 45 độ, ưu thương xúc động mà phát biểu, "Mẹ nó tất cả đều là giả, tôi đối với loại sinh vật gọi là phụ nữ đã hoàn toàn mất đi hứng thú."

Người đầu têu cười đến cực kỳ vui vẻ, "Vậy anh có thể cùng tôi thích Triệu Chiếu."

Búp bê Lạc nổi giận, "Tôi trở về sẽ phong sát hắn!"

Trì Oánh: "Vậy thì thật là tốt, tôi sẽ nuôi anh ấy, ảnh như vậy sẽ thuộc về một mình tôi."

Nếu có thể lấy được một nửa gia sản của Lạc Minh Dịch, chuyện thứ nhất cô muốn làm chính là đem Triệu Chiếu cưới về nhà.

......

Sau khi đả kích đi qua, Lạc Minh Dịch hiện tại tin một điều là: Trì Oánh chính là người phụ nữ phù hợp, coi như tương đối chấp nhận được một chút...... Cô ấy coi như là một người đáng yêu!

Thật là sự kiện bi ai mà.

Trì Oánh thậm chí có chút đồng tình với búp bê Lạc.

Vị tổng tài đại nhân này từ nhỏ là tụ tập ngàn vạn sủng ái cả người, tất cả mọi người đều nịnh bợ hắn, lấy lòng hắn, làm cho hắn căn bản không biết chân tướng thế giới này có bao nhiêu tàn khốc.

Cho nên khi thế giới chân thật hiện ra ở trước mặt hắn, hắn nhất thời không cách nào tiếp thu được cũng rất là bình thường.

Cô an ủi hắn: "Không thích phụ nữ cũng không sao, nếu như sau này anh sống sót thì vẫn có hai lựa chọn, xuất gia...... hoặc là xuất quỹ."

Búp bê Lạc: "......"

Căn bản cũng không có được an ủi bao nhiêu đúng không?

Búp bê Lạc dùng thời gian ba ngày để tiếp nhận sự thật trước mắt, rốt cuộc bắt đầu suy tính đến vấn đề sinh tồn.

Hắn gặp phải vấn đề lớn nhất, là ba tháng sau có sự kiện ngoài ý muốn. Mặc kệ về sau sẽ như thế nào, hắn dù sao cũng phải làm chút gì đó nhằm bảo đảm ba tháng sau chính mình có thể sống sót.

Đối với lần này, Trì Oánh có ý kiến là: "Tôi có thể thử làm anh của bây giờ thích tôi, nhưng chuyện này chỉ là vì lừa gạt sự tín nhiệm của anh. Anh cũng biết, tôi không thích anh, cho nên tôi cũng sẽ không động tâm thiệt tình."

Lúc nói mấy lời này cô cảm thấy chính mình có chút vô sỉ, cái này giống như là...... lừa gạt cảm tình của người ta đi?

Nhưng là búp bê Lạc lại tỏ vẻ cực kỳ hiểu rõ, "Yên tâm, tôi cũng không có khả năng thích cô thật, cô cứ việc dùng gương mặt dối trá này lừa gạt tôi, chỉ cần tôi có thể sống sót, sự việc tài sản tuyệt đối sẽ không nuốt lời."

Đối với mục đích hiện tại của hắn mà nói, không thể nghi ngờ sinh tồn mới là vấn đề lớn nhất. Đặc biệt là...... dù sao bị lừa gạt cảm tình không phải hắn của hiện tại, mà là hắn của quá khứ, bây giờ bản nhân hắn thì không có bao nhiêu cảm giác.

......

Làm rõ mục đích rồi, kế tiếp chính là hành động cụ thể.

Trì Oánh nói: "Tôi cần một cơ hội để tiếp cận anh lúc một mình, anh ngẫm lại chính mình khi nào sẽ chỉ có một mình."

Búp bê Lạc suy nghĩ trong chốc lát, "Ba ngày sau đi, cao ốc tập đoàn Lạc thị, tôi nhớ rõ ngày đó lúc tôi chuẩn bị xuống lầu thì phát hiện bị cúp điện, sau đó liền đi bằng thang bộ...... Giữa chừng bệnh suyễn của tôi phát tác, lúc lấy ống thuốc phun sông họng do tay run lên nên bị rớt xuống dưới lầu, qua thật lâu trợ lý mới phát hiện, lần đó tôi mém chút mất mạng."

Hắn đột nhiên đứng lên chà xát tay, "Đây là cơ hội tốt để tiếp cận tôi! Nếu cô ở ngay lúc đó xuất hiện và cứu tôi, tôi khẳng định sẽ đối với cô có ấn tượng tốt."

Trì Oánh gật đầu, "Là một cơ hội không tồi."

Búp bê Lạc còn nói thêm: "Bất quá cô phải nghĩ ra cách tạm biệt tương đối đặc biệt, tốt nhất có thể làm cho tôi đối với cô lưu lại ấn tượng sâu sắc. Cô phải nhớ kỹ, không thể lộ ra biểu cảm muốn cố tình tận lực tiếp cận tôi, bằng không tôi liền sẽ đối với cô mất đi hứng thú."

Trì Oánh nhíu mày, "Mấy người tổng tài này nọ đều tự cho là đúng như vậy hả, cho rằng toàn thế giới đều phải chuyển động xung quanh mấy người sao? Thật ra ở trong mắt người thường chúng tôi anh cùng với những ngôi sao giải trí cũng không có gì khác nhau, đơn giản là đối tượng dùng để giải trí giết thời gian thôi."

Búp bê Lạc ngây người một chút, rồi cúi đầu, không nói lời nào nữa.

Trì Oánh mấy ngày nay đi làm không tiếp tục mang theo búp bê Lạc, đem bỏ hắn ở lại trong nhà. Dù sao hắn cũng không cần ăn cơm, cách mấy ngày sạc điện một lần là được, sẽ không cần lo lắng hắn ở nhà bị đói.

Làm việc cả ngày sau khi về đến nhà, cô phát hiện trong nhà có biến hóa rõ ràng.

Phòng ốc hoàn toàn được quét tước một lần, bàn trà sạch sẽ sáng ngời, ngăn tủ không dính một hạt bụi, ngay cả tro bụi trong góc chết cũng đều được quét tước sạch sẽ.

"Lạc Minh Dịch, anh quét dọn?" Trì Oánh có chút ngạc nhiên.

Không ai trả lời.

Trì Oánh tìm một vòng, cuối cùng tìm được búp bê Lạc ở trên ban công, hắn đem chính mình kẹp lên trên dây phơi đồ, lắc tới lắc lui. Trên người hắn tỏa ra hương sữa tắm nhàn nhạt, hiển nhiên là cũng đem chính mình đi giặt sạch.

"Không nghĩ tới anh cần mẫn như vậy." Trì Oánh ở sau lưng hắn nói.

Búp bê Lạc thở dài một hơi, "Không phải tôi cần mẫn, chỉ là...... nhà này dơ đến nỗi tôi thật sự không nhìn được nữa, không làm thì không được thôi."

Hắn có chút ủy khuất, "Với cái bộ dạng này của tôi lại không thể kêu người giúp việc theo giờ......"

Trì Oánh khó hiểu, "Chỗ nào dơ bẩn? Tôi ngày thường có quét dọn nha...... Tuy rằng quét dọn không phải là toàn bộ, nhưng cũng xem như là sạch sẽ, bạn bè tôi tới nhà chơi đều khen phòng tối sạch sẽ ngăn nắp nha! Tôi nói cho anh biết, nhà bọn họ so với nhà tôi còn loạn hơn nhiều, đều không có quét dọn vệ sinh gì đâu."

Búp bê Lạc ngửa mặt lên trời thở dài, "Bạn cô thật là có chút thần kỳ a......"

......

Ba ngày sau.

Dựa theo an bài của búp bê Lạc, Trì Oánh liền chờ rất sớm ở buồng thang bộ.

Cô hôm nay cố ý xin nghỉ một ngày, để có thời gian trống. Bởi vì búp bê Lạc cũng không nhớ rõ chính xác thời gian, nên cô chỉ có thể trước tiên là ngồi chờ, để tránh khỏi bỏ lỡ.

"Chắc là sắp tới." Búp bê Lạc nói, "Cô còn chưa có gặp qua tôi thật sự đúng không? Tôi nói cho cô biết, tôi người thật so với trên TV, hay trên di động đều đẹp trai hơn nhiều. Bất quá...... cô phải khống chế cảm tình của chính mình, không được si mê tôi thật sự, biết chưa?"

Trì Oánh mắt trợn trắng, "Anh bớt bớt dùm đi, ngược lại là anh, đến lúc đó bị tôi lừa tình đứng có không thoát ra được."

Búp bê Lạc hỏi: "Nghĩ xong cách khiến cho tôi chú ý như thế nào chưa? Tôi mấy ngày nay nghĩ ra vài phương án, ví dụ như cô làm bộ không quen biết tôi, chỉ coi tôi là một người đàn ông đẹp trai bình thường......"

Trì Oánh bĩu môi, "Chiêu này lỗi thời rồi nha, truyện về tổng tài mười năm trước đều đã không viết như vậy rồi. Lại nói, anh dễ lừa như vậy sao? Ảnh chụp của anh treo đầy trên mạng, anh sẽ tin tưởng tôi không lên mạng sao?"

Thấy búp bê Lạc không nói gì, Trì Oánh bừng tỉnh, "Anh thật sự dễ bị lừa như vậy? Anh rốt cuộc là lên làm tổng tài như thế nào vậy...... À, đúng rồi, bởi vì nhà anh có tiền."

Đột nhiên, "Bang" một âm thanh vang lên, một đồ vật gì đó từ phía trên rớt xuống dưới, lăn đến ngay dưới chân Trì Oánh.

Cô cúi xuống nhặt lên, nhìn thấy trên nhãn hiệu viết "Thuốc phun khí quản Axít amin nguyên chất", tuy rằng không rõ ràng lắm đây là thứ gì, nhưng đại khái có thể đoán ra, là đồ vật của Lạc Minh Dịch.

Quả nhiên trên lầu truyền đến một trận âm thanh thở dốc dồn dập, hiển nhiên là Lạc Minh Dịch phát bệnh.

Cô cầm thuốc phun khí quản lên, dọc theo cầu thang hướng về phía trên, đi lên thêm một tầng cầu thang nữa, liền nhìn thấy biểu tình của Lạc Minh Dịch có chút thống khổ ngồi ở bậc thang, đang nỗ lực mà hít thở.

"Thuốc phun khí quản của anh!" Trì Oánh đem thuốc phun nhét vào trong tay của hắn.

Ý thức Lạc Minh Dịch đã có chút không rõ ràng lắm, hắn phảng phất không có nghe được, trong mắt dần dần mất đi ánh sáng.

Trì Oánh cũng không biết thuốc phun này nên dùng như thế nào, dưới tình thế cấp bách, bỗng nhiên đưa tay hướng tới trên mặt Lạc Minh Dịch đánh một cái tát vang dội.

Lạc Minh Dịch trong nháy mắt thanh tỉnh lại, hắn dùng ánh mắt phức tạp liếc Trì Oánh một cái, cúi đầu nắm lấy thuốc phun trong cô tay, đặt ở dưới mũi hít vài cái.